Suốt đêm cho đến sáng, đến tận giờ đi làm của mọi người trời vẫn mưa rả rích. Đó là do cơn bão số 3 đang tiến vào đất liền. Trời như khóc cùng những người đang đau buồn thương tiếc bạn như chúng tôi. Tưởng trời thông cảm, ai ngờ Trời cản trở. Trời mưa! Vào giờ đi làm đường HN hầu như đâu cũng tắc. Taxy, xe ôm biến đi đâu hết. Mạc dù vậy những người bạn già chúng tôi dù mưa cũng phải đi gặp bạn lần cuối - một người bạn tuổi thơ đã cùng sống bên nhau từ những năm học phổ thông, đại học... Cuối cùng số bạn bè đến cũng được kha khá. Các bạn cùng lớp là đông nhất, gần như đầy đủ, trừ vài người không thông báo được hoặc có lý do đặc biệt. Các lớp khác chí lác đác vài người.
Đã gần 1 năm nay bạn Võ Đắc Bằng mắc bệnh hiểm nghèo, khi phát hiện thì đã quá nặng. Tuy đã chữa chạy đủ cách nhưng vẫn không qua khỏi. Cách đây khoảng 1 tháng là lần gần đây nhất anh chị em chúng tôi vào bệnh viện thăm bạn, tuy đã sút đi nhiều, nhưng Bằng vẫn rất tỉnh táo, vui vẻ, còn hát và pha trò với chúng tôi.
.
.
Nhưng sức khỏe của bạn mỗi ngày một xấu đi, đã nhiều ngày Bằng không ăn được, không uống thuốc đươc, chỉ còn da bọc xương. Mấy ngày nay tình hình có vẻ xấu đi nhiều. Tôi luôn giật mình lo sợ mỗi khi chuông điện thoại réo. Trưa hôm qua, 16-9, con trai Bằng gọi điện báo tin dữ và muốn đưa cho tôi bài thơ Bằng gửi lại để đọc vào hôm lễ tang như lời từ biệt bạn bè. Cuối cùng tôi nhận được ảnh của bài thơ qua thư điện tử:
Những ngày cuối luôn nhớ đến bạn bè thời thơ ấu, Bằng đã làm một bài thơ gửi các bạn, Bằng đọc cho tôi nghe qua điện thoại rồi bảo tôi ghi lại để đọc hôm lễ tang thay lời từ biệt bạn bè. Giọng Bằng yếu khó nghe nên tôi không ghi hết được. Hai ngày sau tôi đến bệnh viện thăm Bằng và định ghi lại bài thơ nhưng Bằng nằm ly bì, không còn đủ sức đọc cho tôi ghi nữa, còn bản viết thì lại để ở nhà cách HN trên hai mươi cây số. Hôm trước Bằng đọc cho tôi theo trí nhớ. Tôi định khi nào Bằng ra viện sẽ đến lấy bài thơ. (Bằng ra vào BV xoành xoạch - 4 đến 5 lần trong vòng chỉ một tháng cuối, mỗi lần vài ngày). Lần này thì Bằng đã nằm lâu hơn mọi khi và không bao giờ trở về nữa.
Hôm nay, trong giờ tang lễ, theo di nguyện của Bằng và đề nghị của gia đình tôi đã đọc bài thơ Bằng gửi vĩnh biệt các bạn thời niên thiếu. Sau đây là nguyên văn bài thơ Bằng viết bằng tiếng Nga:
Интернатцам от номера 72
Прощай, мой друг!|
Прощай, и не грусти,
Я ухожу к нашим,
K тем, которые прожить дольше,
Как мы, не смогли.
Прощай, мой брат,
Прощай, сестра!
Жизни чаша горя,
Жизни чаша счастья
Наконец-то, выпита до конца.
Я ухожу налегке,
Без багажа, без всяких грузов,
Лишь любовь к вам, друзья,
Отягощает мой последний путь.
**************************
ТẠМ DỊCH
GỬI CÁC BẠN INTERNAT
Từ người bạn mang số hiệu 72 Internat
(Chúng tôi mỗi người mang 1 số hiệu)
Vĩnh biệt, bạn tôi ơi,
Vĩnh biệt!
Thôi đừng buồn, bạn nhé,
Tôi về với những người bạn đã ra đi
Mà không thể
Sống lâu hơn như chúng ta.
Vĩnh biêt anh,
Vĩnh biệt chị, Vĩnh biệt em!
Chén ngọt ngào,
Chén đắng cay của cuộc đời
Cuối cùng đã được uống cạn bởi tôi.
Tôi ra đi nhẹ nhàng,
Không mang theo hành lý
Không mang theo một vật bất kỳ,
Duy chỉ
Có tình thân với các bạn làm nặng chĩu
Những bước cuối cùng tôi đi!
***
ĐÁP LỜI BẰNG TÔI VIẾT GỬI BẠN MẤY LỜI TỪ BIỆT
Bằng ơi,
Hỡi người bạn mến thương,
Sao vội bỏ chúng tôi
Thật bàng hoàng, đau xót
Tia hy vọng mỏng manh giờ đã tiêu tan hết,
Chỉ còn nuối tiếc, Bằng ơi!
*
Chúng ta bên nhau đã có một thời
Tuổi thơ, rồi cả bao ngày thanh xuân.
Chúng tôi, những người bạn - chị, em, anh
Cùng lớn lên, cùng thầy cô dạy dỗ
Cùng một nhà như bầy chim cùng một tổ
Bao kỷ niệm xưa ghi khắc trong tâm gan
Người ra đi, kẻ ở lại - tan đàn...
Tuy mỗi người mỗi ngả nhưng mãi mãi
Nhớ thương những người đi trước
Trong đó có Bằng - người bạn giỏi, thông minh
Chẳng khoa trương, nhưng sâu sắc, chân thành
Cũng tài hoa mà như thiếu chút phần may mắn.
Bằng ơi, Vĩnh biệt Bằng!
Rồi một ngày không xa lắm
Chúng mình lại gặp nhau ở nơi đó xa xăm
Bằng ơi, hãy rũ bỏ hết bụi trần
Cho linh hồn được nhẹ nhàng thanh thản
Trở về cõi Vĩnh hằng, bạn nhé,
Bằng ơi! Hãy yên giấc ngàn năm!
Hôm nay, trong giờ tang lễ, theo di nguyện của Bằng và đề nghị của gia đình tôi đã đọc bài thơ Bằng gửi vĩnh biệt các bạn thời niên thiếu. Sau đây là nguyên văn bài thơ Bằng viết bằng tiếng Nga:
Интернатцам от номера 72
Прощай, мой друг!|
Прощай, и не грусти,
Я ухожу к нашим,
K тем, которые прожить дольше,
Как мы, не смогли.
Прощай, мой брат,
Прощай, сестра!
Жизни чаша горя,
Жизни чаша счастья
Наконец-то, выпита до конца.
Я ухожу налегке,
Без багажа, без всяких грузов,
Лишь любовь к вам, друзья,
Отягощает мой последний путь.
**************************
ТẠМ DỊCH
GỬI CÁC BẠN INTERNAT
Từ người bạn mang số hiệu 72 Internat
(Chúng tôi mỗi người mang 1 số hiệu)
Vĩnh biệt, bạn tôi ơi,
Vĩnh biệt!
Thôi đừng buồn, bạn nhé,
Tôi về với những người bạn đã ra đi
Mà không thể
Sống lâu hơn như chúng ta.
Vĩnh biêt anh,
Vĩnh biệt chị, Vĩnh biệt em!
Chén ngọt ngào,
Chén đắng cay của cuộc đời
Cuối cùng đã được uống cạn bởi tôi.
Tôi ra đi nhẹ nhàng,
Không mang theo hành lý
Không mang theo một vật bất kỳ,
Duy chỉ
Có tình thân với các bạn làm nặng chĩu
Những bước cuối cùng tôi đi!
***
ĐÁP LỜI BẰNG TÔI VIẾT GỬI BẠN MẤY LỜI TỪ BIỆT
Bằng ơi,
Hỡi người bạn mến thương,
Sao vội bỏ chúng tôi
Thật bàng hoàng, đau xót
Tia hy vọng mỏng manh giờ đã tiêu tan hết,
Chỉ còn nuối tiếc, Bằng ơi!
*
Chúng ta bên nhau đã có một thời
Tuổi thơ, rồi cả bao ngày thanh xuân.
Chúng tôi, những người bạn - chị, em, anh
Cùng lớn lên, cùng thầy cô dạy dỗ
Cùng một nhà như bầy chim cùng một tổ
Bao kỷ niệm xưa ghi khắc trong tâm gan
Người ra đi, kẻ ở lại - tan đàn...
Tuy mỗi người mỗi ngả nhưng mãi mãi
Nhớ thương những người đi trước
Trong đó có Bằng - người bạn giỏi, thông minh
Chẳng khoa trương, nhưng sâu sắc, chân thành
Cũng tài hoa mà như thiếu chút phần may mắn.
Bằng ơi, Vĩnh biệt Bằng!
Rồi một ngày không xa lắm
Chúng mình lại gặp nhau ở nơi đó xa xăm
Bằng ơi, hãy rũ bỏ hết bụi trần
Cho linh hồn được nhẹ nhàng thanh thản
Trở về cõi Vĩnh hằng, bạn nhé,
Bằng ơi! Hãy yên giấc ngàn năm!
Bằng ơi, biết nói gì đây, nói gì cũng bằng thừa!!!!! Lâu nay nghe nói Bằng ốm, nhưng tôi cũng chẳng thể đi thăm, một lỗi lớn với Bằng, xin được tha thứ. Bằng hãy yên giấc ngàn thu nhé. Hẹn ngày gặp lại nhau. Lần này họp mặt lại vắng Bằng mất rồi !!!!! Chúng ta ra đi 2 tay nhẹ nhõm, chỉ nặng tình bạn mà thôi. Thắp 1 nén tâm hương chúc Bằng về với tổ tiên, về với bác Văn, chú Nho, chj Hồng Anh và những người thân thương của Bằng thượng lộ bình an. Bằng hãy yên giác ngàn thu nhé. Chào !
Trả lờiXóaTôi ngồi đây một mình, đọc đi đọc lại bài thơ của Bằng, sao mà ngậm ngùi, buồn vô hạn. Trước lúc ra đi bạn ấy đã để lại cho chúng ta những lời trăng trối như một bản di chúc vô giá, nhất là đoạn cuối, càng đọc càng thấy tình yêu bạn bè là vô giá :
Trả lờiXóaЯ ухожу налегке,
Без багажа, без всяких грузов,
Лишь любовь к вам, друзья,
Отягощает мой последний путь.
Vĩnh biệt Bằng, hẹn gặp lại ở một thế giới khác, còn bây giờ chắc Bằng đã gặp lại những người thân và các bạn mang số 73-81-88-91-94-96-97 của lớp mình ?
xin gửi tới gia đình bạn BẰNG lời chia buồn sâu sắc nhất! cầu mong bạn yên nghỉ nơi vĩnh hằng!
Trả lờiXóaCH.SÉC-Lê như Thanh
Cảm ơn bạn Chao Quelam đã chia sẻ với GĐ của Bằng nỗi đau này.
XóaNhững lời thơ vĩnh biệt
Trả lờiXóaBằng gửi lại chúng tôi
Với bao tình tha thiết
Nước mắt tôi tuôn rơi
Lòng ngậm ngùi thương tiếc
Xin được chia buồn với tất cả các anh các chị
Trả lờiXóaCảm ơn Lan đã chia sẻ nỗi buồn này với bọn mình.
XóaĐọc bài thơ của anh Bằng và của chị, em ko cầm được nước mắt.
Trả lờiXóaCảm ơn Nam Cua đã đồng cảm với bọn mình.
XóaBài thơ CUỐI của Bằng rất HAY, rất CẢM ĐỘNG và cũng như lời dịch và bài thơ ĐÁP của T HOAN để lại trong lòng anh chị em Internat sự bùi ngùi tiếc thương hai người anh em..
Trả lờiXóaCám ơn Nhật Lệ đã đồng cảm và cùng chia sẻ nỗi buồn với anh chị em Internat.
Trả lờiXóaTình bạn thật sâu sắc, thật cảm động ...
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã chia sẻ. Thật tiếc vì ông bạn Võ Đắc bằng của chúng tôi ra đi chỉ trước ngày Hội trường bạn bè gặp gỡ có hai tuần. Bạn ấy đã cố, cố mãi rồi không cố được nữa. Chúng tôi vô cùng thương tiếc.
Xóa